Kính Vạn Hoa - Tập 27 | HTVC Teen phim Việt Nam hay Nhất 2021Kính Vạn Hoa là bộ phim dành cho lứa tuổi học trò tinh nghịch, năng động hồn nhiên, đáng yêu, nh
Trong suốt cuộc đời hoạt động cách mạng không ngừng nghỉ, Chủ tịch Hồ Chí Minh chỉ với một mong muốn là đem lại tự do, ấm no và hạnh phúc cho đồng bào, cho dân tộc Việt Nam và giải phóng phụ nữ Việt Nam một cách toàn diện, triệt để khỏi thân phận nô lệ của đế quốc thực dân, thân phận nô lệ
Nhà ảo thuật (Kính vạn hoa 1) là cuộc biểu diễn ảo thuật của Quý ròm, biểu diễn có bán vé, lấy tiền giúp Tiểu Long mua gấu bông, món quà ước mơ tặng em gái ruột. Vượt qua bao trở ngại, phiền toái nhưng kết quả vẫn chưa đủ tiền mua. Vì vậy sang Những chú gấu bông
Kính Vạn Hoa Phần 3 - Tập 01 - Phim Thiếu Nhi. Phim Thiếu Nhi. Theo dõi. 5 năm trước. Báo cáo. Duyệt thêm video. Duyệt thêm video. Đang phát tiếp theo. 45:44. 2zhaowei (爱赵薇 Yêu Triệu Vy) 45:32. 2zhaowei (爱赵薇 Yêu Triệu Vy) 45:42. 2zhaowei (爱赵薇 Yêu Triệu Vy)
Khánh Hòa có nhiều cảnh đẹp. Đây là bãi biển Nha Trang:"Bãi biển Nha Trang mịn màng, trắng trẻo Nước trong leo lẻo, gió mát trăng thanh Đêm đêm thơ thẩn một mình Đố sao cho khỏi vướng tình nước mây?" (1)Đặc biệt, ở Khánh Hòa có khu di tích Tháp Bà, thuộc phường Vĩnh Phước, TP. Nha Trang. Đây là một
.
hiền thê cỗ ván hiền thê Kính Vạn Hoa 28 Tập là bộ phim dành cho lứa tuổi học trò tinh nghịch, năng động hồn nhiên, đáng yêu, những bài học cuộc sống sâu sắc và đầy ý nghĩa. Bộ phim quay vòng vo bộ ba gồm Quý Ròm, Hạnh và Tiểu Long, mỗi người một tính cánh, một sở trường cùng nhau hợp tác phá được nhiều vụ án khi họ trải qua kì nghỉ hè ở miền quê. Mỗi tập phim là một vụ án khác nhau cho thấy sự sáng tạo của các bạn, sau mỗi vụ án họ lại rút ra một bài học và thêm nhưng người bạn thân thiết.
Chương 02Chương 2Thằng Lượm đánh bò về lúc trời chạng vạng. Vừa thò đầu qua cổng sau, thấy Tiểu Long và Quý ròm đứng chỗ ngách cửa ngó ra, Lượm mừng quých. Nó quăng roi, nhảy xổ lại - A, anh Tiểu Long, anh Quý! Tiểu Long phát yêu lên vai em - Nhốt bò vô chuồng đã mày! Lượm dắt bò vô chuồng, lật đật đóng cổng cài then rồi quay ngay lại. - Hai anh mới về tới hồi trưa hả? - Ừ. Lượm giật giật tay ông anh, vẻ trách móc - Sao anh không viết thư báo trước gì hết vậy? Quý ròm tủm tỉm đáp thay - Tại tụi tao không muốn mày tiếp đón long trọng thôi! Tụi tao quen... bình dân rồi! Tiểu Long sực nhớ tới một việc, vội buột miệng - À, Lượm này! - Gì hở anh? - Hồi trưa tụi tao sém đi luôn ra... Lạng Sơn rồi, mày biết không? Câu nói không đầu không đuôi của ông anh làm Lượm ngơ ngác - Anh nói gì, em chẳng hiểu. Tiểu Long nheo mắt - Trên Xóm Đầu Cầu người ta xây nhà mới nhiều quá. Lúc ngồi trên xe đò, tao và Quý ròm nhận không ra, suýt chút nữa để xe chạy luôn rồi! Lượm "à" một tiếng, rồi gục gặc đầu vẻ hiểu biết - Tại người ta sắp thành lập huyện lỵ ở đó mà! - Sao mày biết! - Ba em nói. Ba em bảo ở đây vừa tách tỉnh tách huyện gì gì đó. Huyện em bây giờ là huyện mới. Và huyện lỵ sẽ đặt ở Xóm Đầu Cầu. Thế là người ta ùn ùn xây nhà, mở tiệm... - Thì ra vậy! - Tiểu Long thở phào - Hèn gì mới có nửa năm mà mọi thứ thay đổi quá thể! Quý ròm vung tay - Vậy lát tối, tụi mình thả bộ tà tà lên đó chơi! - Í, tụi anh không lên đó được đâu! - Lượm đột ngột kêu lên, vẻ hốt hoảng. Quý ròm hung hổ ưỡn bộ ngực ròm - Mày đừng lo. Bộ mày quên trong bọn tao có một "võ sư vô địch đại lực sĩ song phi cước thiết đầu công" là Tiểu Long đây sao? Quý ròm làm một tràng khiến thằng Lượm nghe tai mình ù đặc. Đôi môi nó lập tức vẽ thành hình chữ O - Anh nói gì thế? Thằng Lượm trố mắt làm Quý ròm trố mắt theo - Ủa, chứ không phải mày sợ tụi tao đụng độ với bọn nhóc Xóm Đầu Cầu hả? Lượm càng mở to mắt - Sao anh biết bọn này? - Tao nghe thằng Tắc Kè Bông nói. Nó bảo bất cứ đứa nào ở dưới này lò dò lên đường lộ đều bị bọn chúng đánh đuổi chạy có cờ hết! Lượm toét miệng cười - Thằng Tắc Kè Bông chỉ làm to chuyện thôi! Tiểu Long nhíu mày - Thế chuyện này không có thật à? Lượm liếm môi - Dĩ nhiên là có thật. Nhưng không phải đứa nào đi lên Xóm Đầu Cầu cũng bị hành hung. Bọn nhóc kia chỉ đánh đuổi những đứa nào cố tình gây hấn hoặc la cà do thám tình hình của bọn chúng thôi! Lượm càng giải thích, Tiểu Long và Quý ròm càng nghe đầu mình ong ong - Nếu thế tại sao mày ngăn không cho tụi tao lên trên đó? Lượm khụt khịt mũi - Tại tuần trước ông Sáu Cảnh lại xuống nhà mình. Đầu hai ông anh hết ong ong tới u u. Quý ròm nhăn mặt như bị - Mày nói lung tung, tụi tao chả hiểu gì cả! Ông Sáu Cảnh là ai? Lượm nuốt nước bọt - Ông Sáu Cảnh là người trên Xóm Đầu Cầu. Nhà ổng ma quỷ ra vô nườm nượp... Quý ròm phì cười - Ma quỷ ở đâu ra mà đông thế? Ra vô nườm nượp cơ à? - Em nói thật đó! - Mặt Lượm nghiêm trọng - Chuyện này cả làng đều biết chứ đâu phải em phịa! - À! - Tiểu Long sực nhớ ra - Lần trước mày biên thư bảo có người đến nhờ chú thìm mời "pháp sư" Quý ròm về trừ tà ma giúp họ, người đó chính là ông Sáu Cảnh này đây hả? - Thì ổng chứ ai! - Lượm khụt khịt mũi - Tuần trước ổng lại xuống nhà mình nữa. Ổng hỏi dì em là hè này "ngày pháp sư" có về đây chơi không? Tiểu Long khẽ huých Quý ròm một cái như muốn nói "Thích nhé!", rồi tò mò hỏi tiếp - Thế thím Năm Sang trả lời sao? - Dì em bảo dì em không biết! Nhưng dì em hứa khi nào "ngài pháp sư" về "ngự" dì em sẽ "thỉnh" ngài lên Xóm Đầu Cầu cho ông Sáu Cảnh gặp! Tiểu Long nhìn Quý ròm, cười cười - Ủa "ngài" về đây "ngự" từ hồi trưa đến giờ sao tao chẳng nghe thím Năm Sang nói gì hết vậy kìa? Quý ròm nãy giờ đứng nghe, mặt nhăn như khỉ ăn ớt. Nó không ngờ bài vè trừ ma ở đồi Cắt Cỏ dạo này lại gây ra lắm phiền phức thế. Đã vậy, thằng Lượm cứ một điều "ngài ngự" hai điều "ngài thỉnh" khiến nó vừa lo vừa buồn cười, nay lại thêm cái miệng Tiểu Long phụ họa, Quý ròm đâm gắt - "Ngự, ngự" cái đầu mày! Mày muốn trừ tà ma thì mày với thằng Lượm đi đi, tao không đi đâu hết! - Í, đâu có được! - Tiểu Long chưa kịp đáp, Lượm đã kêu hoảng - Anh là "pháp sư", chứ em với anh Tiểu Long đâu phải là "pháp sư" Quý ròm nheo mắt ngó Lượm - Vậy tại sao tối nay tao đòi lên Xóm Đầu Cầu chơi, mày lại cản? - Không phải là em cản! - Lượm gãi cổ - Em chỉ muốn trước khi lên đó, hai anh phải biết trước chuyện này để chuẩn bị đối phó thôi. Bọn ma quỷ trên đó biết anh là "pháp sư" về đây diệt chúng, chúng sẽ không để yên cho hai anh đâu! Bọn này nghe nói chính là bọn quỷ một giò trên đồi Cắt Cỏ dạo trước nhưng bây giờ chúng còn ghê gớm hơn nhiều! Quý ròm nhún vai - Mày đừng hòng phịa chuyện để hù tao! Lượm gân cổ - Em không phịa đâu! Không tin, tối nay anh hỏi dì em coi! Thằng Lượm quả không phải là đứa ưa phịa chuyện. Tối đó vừa ăn cơm xong, Quý ròm chưa kịp hỏi, thím Năm Sang đã ngoắt nó ra trước hiên, nghiêm nghị nhắc lại lời khẩn cầu của ông Sáu Cảnh. Nói xong thím kết luận - Cháu xem có giúp được gì cho người ta thì giúp làm phước! Ổng cứ xuống đây hỏi thăm cháu hoài! Theo lời thím Năm Sang thì căn nhà gạch cạnh đường quốc lộ của ông Sáu Cảnh hiện nay không có người ở. Vợ chồng ông và đứa con gái út vô ở trong vườn điều. Còn căn nhà gạch thì đang rao bán. Nhưng ông rao bán gần nửa năm nay vẫn chẳng có ai hỏi mua, mặc dù huyện lỵ sắp thành lập, nhà cửa đang đắt. Lý do là từ khi bỏ hoang, căn nhà gạch của ông bỗng bị ma quỷ không biết ở đâu tới chiếm cứ. Người ta đồn đấy chính là bọn quỷ một giò ở ngôi nhà hoang trên đồi Cắt Cỏ chạy về... Quý ròm đứng nghe, luôn miệng vâng dạ, bụng rối như tơ. Nó muốn khóc thét khi nghe thiên hạ bảo tại nó mà bọn quỷ một giò bỏ đồi Cắt Cỏ chạy về quấy phá nhà ông Sáu Cảnh. Thật đúng là oan hơn oan Thị Kính!Nhưng trót đóng vai "pháp sư" trong mắt mọi người, Quý ròm không dám nhăn nhó, cũng không dám hó hé tiếng nào, sợ lỡ mồm lỡ miệng. Cho đến khi thím Năm Sang bỏ vô nhà rửa chén, nó mới rủ Tiểu Long đi kiếm Tắc Kè Bông và thằng Lượm, gạn hỏi. - Tắc Kè Bông nè! - Quý ròm hắng giọng - Mày có tận mắt nhìn thấy bọn ma quỷ quấy phá nhà ông Sáu Cảnh lần nào chưa vậy? Tắc Kè Bông nhún vai - Chưa. Tao chả dại gì mon men tới đó để bị bắt mất hồn. - Thế mày cũng chỉ nghe đồn thôi hả? - Chỉ nghe đồn thôi! Nhưng trên Xóm Đầu Cầu ai cũng bảo thế! - Họ bảo sao? Thằng Lượm nhấp nhổm nãy giờ không thấy Quý ròm hỏi tới mình, sốt ruột vọt miệng đáp thay Tắc Kè Bông - Họ bảo bọn quỷ một giò này lộng hành ghê lắm! Không buồn đợi đến nửa đêm, chỉ mới tám, chín giờ tối chúng đã đi ra đi vào như người ta đi chợ. Tiểu Long cau mày - Thế nhỡ đó là người ta thật thì sao? - Không thể là người ta được! - Lượm rụt cổ - Chúng trắng toát, lại đi lơ lửng trên không, chẳng nhìn thấy chân cẳng đâu cả! - Lại dóc đi! - Quý ròm bĩu môi - Bộ chính mắt mày nhìn thấy hay sao? - Em không thấy! Nhưng những người đã tình cờ thấy qua đều thuật lại giống y như vậy. Tiểu Long "xì" một tiếng - Bọn quỷ này nếu chỉ biết làm mỗi chuyện đi ra đi vào thì cũng chẳng có gì ghê gớm! - Chúng không hiền lành như mày tưởng đâu! - Tắc Kè Bông hừ giọng, nó có ý bất mãn trước thái độ coi thường của bọn Tiểu Long đối với bọn quỷ một giò trên Xóm Đầu Cầu - Nửa khuya chúng liệng đá rầm rầm không cho ai ngủ nghê gì cả! Lượm xuýt xoa - Ừ, bọn quỷ này là chúa chơi trò liệng đá! Quý ròm cau mày - Chúng liệng đá đi đâu? Lượm huơ tay - Liệng tùm lum hết! Chúng liệng lên mái nhà ông Sáu Cảnh, rồi liệng lên những nóc nhà chung quanh. Có khi chúng chọi u đầu người đi đường nữa! - Đêm nào cũng thế à? - Không. Dăm bữa nửa tháng chúng mới nổi hứng phá phách một lần. Nhưng riết rồi chẳng có ai dám đi ngang nhà ông Sáu Cảnh. Đến đây thì Quý ròm không hỏi nữa chỉ nhíu mày tư lự. Thấy ông anh ròm trầm ngâm lâu lắc. Lượm nhấp nha nhấp nhổm như bị kiến đốt mông nhưng không dám cắt đứt luồng tư tưởng chắc là rất "vĩ đại" của "ngài pháp sư". Chỉ có Tiểu Long là không nhịn được. - Nghĩ ra cách gì chưa hở mày? - Rồi! - Quý ròm chớp mắt. - Cách gì thế? Quý ròm buông thõng - Tối nay tụi mình phải đến tận nơi xem sao! Tuyên bố của Quý ròm làm Lượm giật bắn - Lên nhà ông Sáu Cảnh ư? - Mày yên tâm! - Quý ròm trấn an thằng nhóc - Tao đã chuẩn bị kế hoạch đối phó với bọn quỷ một giò trên đó rồi. Quý ròm bảo Lượm yên tâm nhưng thằng nhóc vẫn lo lắng không yên - Nhưng em... - Chẳng "nhưng nhị" gì cả! - Quý ròm hừ mũi cắt ngang - Lúc đi theo tao, mày cứ niệm câu "Án ma ni bát mê hồng" tụi tao dạy mày dạo nọ là chẳng ma quỷ nào dám đụng đến mày đâu! Truyện đánh dấuNhấn để xem...Truyện đang đọcNhấn để xem...
Chương 9Đêm hôm sau, Quý Ròm không buồn rình rập trước nhà ông Sáu Cảnh nữa. Đi gần tới quán nước quen thuộc, nó phẩy tay ra hiệu cho Tiểu Long và Lượm nhảy xuống vệ đường bên trái - Tụi mày kiếm chỗ nấp đi! Hiệu lệnh bất thường của Quý ròm khiến Tiểu Long ngẩn tò te - Đã tới nhà ông Sáu Cảnh đâu! - Tối nay mình không theo dõi nhà ông Sáu Cảnh. Lượm nghệt mặt - Nhưng "bọn họ" xuất hiện ở nhà ông Sáu Cảnh kia mà! - Tụi mày cứ nghe lời tao đi! - Quý ròm bí mật - Từ nay trở đi mình chỉ canh chừng quán nước này thôi! Thấy "ngài pháp sư" không chịu nói, Tiểu Long không hỏi nữa. Nó lò dò đi xuống ven lộ, cùng Lượm loay hoay tìm chỗ nấp. Nhưng Tiểu Long không thể làm thinh lâu. Bọn quỷ một giò xuất hiện phá phách chỗ nhà ông Sáu Cảnh, nhưng Quý ròm lại bắt cả bọn phải chầu chực trước quán nước của hai anh em thằng nhãi hôm nọ khiến nó chả hiểu mô tê gì cả, bụng cứ ấm a ấm ức. Vì vậy, nằm im một lát, nó lại ngọ nguậy đầu và buột miệng - Mình nấp ở đây chi vậy hở mày? Lượm nãy giờ cũng thắc mắc ghê lắm nhưng không dám hỏi. Giờ nghe Tiểu Long nên thắc mắc, nó hí hửng hùa theo - Ừ, em cũng chẳng hiểu tại sao lại "phục kích" ở đây! Biết không giải thích với hai ông tưởng này không xong, Quý ròm tặc lưỡi - Tối hôm qua tụi mày có thấy gì lạ không? - Lạ quá đi chứ! - Lượm hăm hở - Tự nhiên đá ở đâu rơi xuống ào ào, rồi con quỷ trắng toát... - Tao không hỏi chuyện đó! - Quý ròm cắt ngang. Quý ròm làm Lượm cụt hứng quá xá. Nó nuốt nước bọt - Chứ anh hỏi chuyện gì? - Tao hỏi là hỏi chuyện khác kìa! Tối hôm qua tụi mày có thấy điểm gì đặc biệt chỗ quán nước này không? - Điểm đặc biệt hả? - Lượm ngơ ngác - Em có thấy gì đặc biệt đâu! Quý ròm quay sang Tiểu Long - Còn mày thì sao hở mập? Mày có thấy điều gì lạ không? Tiểu Long hít vào một hơi và bối rối đưa tay quẹt mũi - Tao hở? Tao cũng... cũng chẳng thấy gì lạ cả. Cái quán nước này tao thấy cũng giống như mọi hôm. Đang lúng túng thú nhận sự quan sát kém cõi của mình, Tiểu Long bỗng bật reo khẽ - A, đúng rồi! Tối hôm qua quán nước này nghỉ sớm. Lúc tụi mình đi ngang qua thì nó đã đóng cửa tắt đèn rồi. - Đúng thế! - Quý ròm gật gù, giọng hài lòng -Và đó chính là điểm rất khả nghi! - Em chả hiểu gì cả! - Lượm gân cổ - Quán nước đóng cửa thì dính dáng gì đến chuyện ở nhà ông Sáu Cảnh hở anh? Quý ròm chưa kịp đáp, Tiểu Long đã vỗ vai Lượm hùng hồn giải thích, bữa nay không hiểu sao nó thông minh quá cỡ - Lần trước lúc tụi tao chứng kiến cảnh ma quỷ phá phách, quán nước này cũng đóng cửa. Hôm qua cũng lặp lại y như thế. Như vậy chắc chắn giữa hai sự việc có liên quan mật thiết chứ không sai! - Đúng vậy đó Lượm! - Quý ròm trầm giọng - Tại lần trước mày không đi theo tụi tao nên mày không biết đó thôi! Lượm không phải là đứa đần độn. Nghe thoáng qua, nó biết ngay hai ông anh mình đang nghĩ gì. Nó liền gục gặc đầu - Thế những kẻ tác oai tác quái xưa nay ở nhà ông Sáu Cảnh không phải là quỷ một giò cũng không phải bọn Xóm Đầu Cầu, mà chính là những người trong quán nước này? Quý ròm khịt mũi - Ừ, mọi chuyện đều do hai thằng chủ quán oắt con này gây ra cả! Tiểu Long chép miệng - Nhưng bọn chúng làm thế để làm gì? - Quá dễ hiểu! - Quý ròm tỏ ra thông thái, và để cho ra vẻ thông thái hơn nữa nó đưa tay đẩy gọng kính trên sống mũi nhưng sực nhớ mình không phải là nhỏ Hạnh, nghĩa là không có cặp kính nào, nó liền tẽn tò bỏ tay xuống, hắng giọng tiếp - Khu vực Xóm Đầu Cầu sắp trở thành huyện lỵ, nhà cửa ùn ùn lên giá, người người đua nhau mua nhà, người người đua nhau bán nhà, đúng không? Tiểu Long và Lượm gật đầu - Đúng! - Có mua có bán tất phải có cạnh tranh, đúng không? Tiểu Long và Lượm lại đồng thanh - Đúng! - Ông Sáu Cảnh rao bán nhà, quán nước này cũng rao bán nhà, đúng không? Tới đây thì Tiểu Long và Lượm đã sốt ruột lắm rồi. Hai đứa không kêu "đúng" nữa mà nhất tề buột miệng - Rồi sao? - Sao tụi mày ngốc thế! - Quý ròm nheo mắt - Chủ quán nước muốn bán được nhà dĩ nhiên phải tìm cách làm cho ông Sáu Cảnh không bán được nhà chứ sao! Tiểu Long "à" một tiếng. Mắt nó lóe lên - Tao hiểu rồi! Vì vậy họ cố tình gây ra những chuyện quái dị để phao tin nhà ông Sáu Cảnh có ma... Lượm hào hứng tiếp lời - Để ai muốn mua nhà thì mua nhà của họ! Quý ròm nhún vai - Đây là trò cạnh tranh bất chính! Và vì bất chính nên nhà họ cũng chẳng bán được luôn! Lượm chớp mắt - Ừ, lạ thật! Quán nước này em thấy treo bảng bán nhà khá lâu rồi sao chẳng ai hỏi mua nhỉ? Quý ròm cười khì - Đơn giản thôi! Chẳng qua là do quán nước của họ ở không xa nhà ông Sáu Cảnh là bao, thậm chí lúc ném đá, hai thằng nhãi kia còn ném cả lên mái nhà của mình nhằm che mắt thiên hạ. Nhưng khi làm như vậy, họ quên rằng nếu người ta đã không dám hỏi mua nhà ông Sáu Cảnh thì dĩ nhiên cũng chẳng đủ can đảm mua một căn nhà chỉ cách nhà ông Sáu Cảnh có mấy căn... Phân tích của Quý ròm khiến Lượm khoái chí. Nó bắt chước "vua truyên Tàu" Dế Lửa, hí hửng "xổ nho" - Đòn này binh pháp cổ gọi là "gậy ông đập lưng ong"! - Cái gì? - Quý ròm giật bắn - Mày vừa nói gì nói lại tao nghe xem! Thái độ của Quý ròm làm Lượm chột dạ. Nó ngập ngừng - Em nói đòn này người xưa gọi là đòn "gậy ông đập... lưng ong". Nếu không phải đang rình rập bên vệ đường, Quý ròm đã cười phá lên rồi. Nó ôm bụng, nhăn nhó - Mày định làm tao chết sặc vì cười hở Lượm? Rồi trước cặp mắt trố ra vì hoang mang của thằng oắt, Quý ròm nói qua kẽ răng - Người ta nói là "gậy ông đập lưng ông", hiểu chưa hả ngốc? Có nghĩa là gậy của mình lại đánh trúng vào lưng của mình! Còn "gậy ông đập... lưng ong? Thì chỉ có thể hiểu là gậy của "ông nội" nện lên lưng "cháu gái" thôi! Mặt Lượm bất giác nóng ran. May cho nó, nếu không đang ẩn mình trong bóng tối, hẳn Tiểu Long và Quý ròm đã thấy mặt nó đang đỏ rần tới mang tai. Càng may cho nó hơn nữa, đúng lúc đó bọn nhóc Xóm Đầu Cầu đang từ hướng ngã ba rần rần kéo nhau về phía nhà ông Sáu Cảnh. Quý ròm đang định trêu thêm thằng Lượm một câu, chợt rụt cổ, lẩm bẩm - Bọn này đi đâu thế nhỉ? - Ừ, lạ ghê! - Tiểu Long nói khẽ - Chả hiểu bọn chúng cứ tối tối lại kéo nhau vào chỗ nhà ông Sáu Cảnh làm gì! Cũng như những hôm trước, tới chỗ nhà ông Sáu Cảnh, bọn nhóc Xóm Đầu Cầu lại đột ngột biến mất. Dọc bờ rào nhà ông Sáu Cảnh có một con ngõ nhỏ, do đó bọn Quý ròm không tài nào đoán ra đối phương biến vào nhà ông Sáu Cảnh hay rẽ vào con ngõ. Nghĩ ngợi một lát, Quý ròm tặc lưỡi - Chắc bọn chúng quẹo vào ngõ. - Sao mày biết? - Tiểu Long khịt mũi. Quý ròm thở đánh thượt - Trước đây, vì đinh ninh bọn Xóm Đầu Cầu là thủ phạm giả ma giả quỷ nên tao mới nghi bọn chúng lẻn vào nhà ông Sáu Cảnh để giở trò. Còn bây giờ tao thấy bọn chúng chẳng có lý do gì để chui vào căn nhà hoang vắng, tối tăm đó nữa. Ba đứa nằm ngóc cổ thêm một hồi đã thấy bọn nhóc Xóm Đầu Cầu lục tục kéo ra. Khi đối phương lướt ngang trước mặt, Quý ròm, Tiểu Long và Lượm đứa nào đứa nấy cố mở căng mắt dò xét nhưng vẫn không khám phá được điều gì khả nghi. Quán nước bên kia đường khách khứa vẫn lác đác. Và vẫn một thằng nhãi ngồi trong quầy đập đá, khui chai, một thằng nhãi chạy tới chạy lui bưng nước. Bà mẹ ở nhà sau đi ra đi vô, cứ thấp thoáng một lát lại biến mất sau cánh cửa thông. Hai thằng nhãi không hề biết nhất cử nhất động của mình đều lọt vào tầm ngắm của bọn Quý ròm đang nằm phục bên kia đường. Nằm thêm một lát, Quý ròm nhỏm dậy - Về thôi! Lượm chớp mắt - Nhỡ lát nữa bọn chúng ném đá thì sao? Quý ròm tặc lưỡi - Không có đâu! Nếu giờ này bọn chúng vẫn chưa đóng cửa, có nghĩa tối nay sẽ không có gì xảy ra! Tắc Kè Bông đợi bọn Quý ròm ngay trước ngõ. Dạo này nó thường một mình thức chờ bọn Quý ròm đi "đàm phán" trở về. Thím Năm Sang sau lần hỏi thăm "ngài pháp sư" đã thôi quấy rầy "ngài" nữa. Có vẻ thím rất tin tưởng vài tài nghệ của "ngài" và không muốn làm "ngài" phân tâm. Tắc Kè Bông không thế. Thoạt đầu nó không muốn đi theo Tiểu Long và Quý ròm lên Xóm Đầu Cầu chỉ vì sợ bọn quỷ một giò nơi nhà ông Sáu Cảnh. Nhưng kể từ hôm thằng Lượm tối nào cũng tò tò theo gót hai ông anh đi "đàm phán" với "bọn họ" mà chẳng xảy ra chuyện gì, nó đâm ra háo hức quá thể. Nhưng Quý ròm lại không muốn cho nó đi theo. Nó vừa mở miệng, Quý ròm đã gạt phắt. Tắc Kè Bông ức lắm. Nó định làm mặt giận, định chả thèm hỏi han gì đến cuộc điều tra của bọn Quý ròm. Nhưng óc tò mò không cho phép nó "lạnh lùng" quá một ngày. Qua ngày thứ hai là Tắc Kè Bông lại nôn nao lần ra trước nhà đợi bọn Quý ròm về để "săn tin". Mọi hôm, nó ngồi bó gối trước hiên. Hôm nay bọn Quý ròm đi lâu quá, nó nóng lòng chạy tuốt ra ngõ ôm cây cau đứng đợi. - "Đàm phán" tới đâu rồi hở tụi mày? - Vừa thoáng thấy ba chiếc bóng quen thuộc hiện ra tít đằng xa, Tắc Kè Bông đã hấp tấp hỏi ngay. - Sắp xong rồi! - Quý ròm cố làm mặt nghiêm. - Sắp xong rồi là sao? - Là bọn quỷ một giò đồng ý rút lui khỏi nhà ông Sáu Cảnh chứ là sao? Tắc Kè Bông chưa thỏa mãn - Thế chừng nào "bọn họ" mới rút lui? - Khoảng một tuần lễ nữa. Tắc Kè Bông lại hỏi - Thế ngày mai tụi mày có đi gặp "bọn họ" nữa không? - Đi chứ! Tắc Kè Bông nhìn chằm chằm vào mặt Quý ròm - Đã "đàm phán" xong rồi, còn đi làm chi? - Sao lại không đi! - Quý ròm hừ mũi - Tụi tao chỉ mới "đàm phán" xong về thời hạn "rút quân" thôi, còn khối chuyện phải làm nữa cơ! Tắc Kè Bông liếm môi - Như chuyện gì? - Chuyện gì hả? - Quý ròm ngước lên trời - Chẳng hạn tụi tao bắt tụi nó từ nay đến đó không được chơi trò ném đá, không được đi lơ lơ lửng lửng... Lượm không phải là đứa ưa ba hoa. Nhưng mấy ngày nay đi theo Quý ròm, nó cũng nhiễm chút chút. Nghe Quý ròm "trộ" Tắc Kè Bông, nó khoái chí "đế" thêm - Tụi tào còn bắt tụi nó không được rút chiếc cẳng trong túi ra huơ qua huơ lại nữa. - Ừ, đúng rồi đó! - Quý ròm toét miệng cười - Tụi tao cấm bọn nó hù dọa người lương thiện... Tắc Kè Bông nghệt mặt nghe, bụng nửa tin nửa ngờ. Nhưng nó chưa kịp thắc mắc, Quý ròm đã vỗ vai nó - Mày muốn đi theo tụi tao lắm hả? Tắc Kè Bông nuốt nước bọt - Ừ. Quý ròm gật gù - Kể từ tối mai, mày sẽ được đi theo. Mặt Tắc Kè Bông sáng rỡ - Mày nói thật không? - Thật. Nhưng với một điều kiện. - Điều kiện gì? Quý ròm nheo mắt - Mày không được đi chung với ba đứa tao. Mày phải đi đường khác! - Tao hiểu rồi! - Tắc Kè Bông chớp mắt - Mày sợ bọn nhóc Xóm Đầu Cầu nhìn thấy tao chứ gì? - Đúng vậy. Mày chỉ đi chung với tụi tao tới đuôi chợ Ngã Ba thôi, sau đó mày tách ra băng theo lối ruộng. Tụi tao sẽ chờ mày chỗ quán nước kế nhà ông Sáu Cảnh. Tắc Kè Bông gật đầu vẻ hiểu biết - Sau đó cả bọn kéo nhau tới nhà ông Sáu Cảnh... - Bậy! - Quý ròm cắt ngang - Tụi mình sẽ phục kích ngay trước quán nước. Mắt Tắc Kè Bông trố lên - Sao lại phục kích trước quán nước? Quý ròm phẩy tay - Tới lúc đó mày sẽ biết! Trước khi "lâm trận" không nên hỏi nhiều! Tối đó, lúc chui vô mùng, Tiểu Long khều Quý ròm - Mày rủ thằng Tắc Kè Bông theo chi vậy? - Có nó bên cạnh, tao yên tâm hơn! - Quý ròm thở dài - Hai thằng nhãi trong quán lớn con quá, tao e một mình mày không đối phó nổi. - Sao lại một mình? Chứ còn mày với thằng Lượm nữa chi! Thế võ Oshin của mày lợi hại lắm mà! Tiểu Long vừa nói vừa cười hí hí. Nhưng nó chỉ cười hí hí được có một lúc, sau đó nó chuyển qua la oai oái. Khi trêu Quý ròm, Tiểu Long quên rằng nó đang ở trong mùng. Ở trong mùng thì đâu có nhảy nhót tránh né những cái nhéo của thằng ròm được.
Kính vạn hoa là một bộ truyện dài nhiều tập của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Bộ truyện gồm 54 tập truyện mang tính hài hước kể về những chuyện vui buồn trong giới học trò, những trò nghịch ngợm, những trò chơi thú vị, những bài học cuộc sống sâu sắc và đầy ý nghĩa. Những nhân vật chính là Quý ròm, nhỏ Hạnh, Tiểu Long cùng các nhân vật khác. Mỗi tập là một câu chuyện khác nhau xung quanh ba bạn nhỏ này. Những tập Kính vạn hoa có thể coi là những cuốn sách tâm lý của tuổi học trò. Kính vạn hoa hiện nay đã được dựng thành phim và 3 phần của bộ phim sản xuất năm 2005, 2006, 2008 đều đã được chiếu trên kênh HTV9 Đài Truyền hình Thành phố Hồ Chí Minh. Bộ phim đã gây được sự chú ý không chỉ của giới học trò mà đủ các lứa tuổi.[1] Hiện nay, nhà xuất bản Kim Đồng đã tái bản năm 2012 bộ truyện này thành 9 tập khổ lớn và 54 tập khổ nhỏ. Năm 2016, Nhà xuất bản Kim Đồng xuất bản ấn bản Kính vạn hoa mới gồm 18 tập với minh họa của họa sĩ Đỗ Hoàng Tường – bạn tri âm tri kỷ, người đồng hành với các tác phẩm của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh suốt hơn ba thập kỷ qua.[2]
kính vạn hoa tập 28